Các người chơi Tam Tinh đều nhìn về phía Trần Nhiên, bọn họ rất muốn biết, hắn sẽ đưa ra đáp án thế nào.
Trần Nhiên nghĩ ngợi một lát rồi đáp: “Nói một ví dụ không mấy thích hợp nhé, suy luận chuyện đã xảy ra trong quá khứ cần khách quan, nhưng suy luận chuyện có thể xảy ra trong tương lai thì lại có khuôn mẫu để áp dụng.”
“Nhìn tương lai, không thể rõ ràng bằng nhìn quá khứ. Càng hiểu rõ lịch sử, ngươi sẽ càng thấy được các loại đại thế, các loại người bị dòng chảy vận mệnh cuốn theo, thế sự vừa định sẵn lại vừa đa biến, những hành động ngu xuẩn, những kỳ tích lóe lên bất chợt, không ngừng luân phiên lặp lại. Chúng ta không phải lịch sử, nhưng cuối cùng sẽ là một phần của lịch sử, vì vậy, cách nhanh nhất để dự đoán cục diện tương lai chính là tìm kiếm câu trả lời trong lịch sử.”
Lời của Trần Nhiên đánh thẳng vào tâm can, khiến linh hồn Lý Tri Đồng cũng phải run rẩy: Chúng ta cuối cùng sẽ là một phần của lịch sử.
Quá khứ, hiện tại, tương lai, các loại sự kiện xuất hiện, kỳ thực đều là…
