"Rõ ràng cũng chưa qua bao lâu, mà lại cảm thấy đã xảy ra rất nhiều chuyện."
Diệp Thất Ngôn đứng dậy.
Hắn nhìn lòng bàn tay mình, vạch cổ áo ra, lôi Tiểu Thực Mộng Giả vẫn đang ngủ say trên ngực ra ngoài.
"Lát nữa hẵng ngủ~"
"..." Nó bay đến đỉnh đầu Hồng Lệ, tìm một vị trí thoải mái trên mái tóc giữa hai chiếc sừng ác ma nho nhỏ.
