“Mặt ngửa!!!”
Lại là mặt ngửa sao??? Cự Đồng Hoàng Nghĩ mặt không còn chút máu.
Hắn đã sợ đến mềm nhũn cả người.
Tựa như một đống thịt nát, nếu không có Huyết Mạch Tỏa Liên đang siết chặt lấy, có lẽ hắn đã đổ gục xuống đất từ lâu.
“Ngươi có vẻ rất sợ hãi. Đừng vội, lời ta vừa rồi vẫn chưa nói hết, nếu là mặt ngửa thì...” Một câu nói đột ngột của Diệp Huyền khiến đôi mắt Cự Đồng Hoàng Nghĩ một lần nữa bừng lên hy vọng sống.
