Lần này, Tuân Lam Tổ Sư thật sự rời đi.
Đi không chút do dự.
Móa.
Coi ta là kẻ dễ bắt nạt sao??? Hành hạ đến chết à.
“Tổ sư, hà tất phải vậy, có chỗ nào không vừa ý, chúng ta có thể ngồi xuống bàn bạc mà. Hay là thế này, ta xóa cho người hai danh ngạch chủ tể Vương Vực, đổi lấy một Thánh Vực cho ta thì thế nào!”
