"Lạc huynh, chẳng phải chỉ là một con gián thôi sao? Ta đã giúp huynh giẫm chết nó rồi."
Thẩm Bình Phong vừa ngăn Lạc Vân Tiêu lại, vừa không quên cười làm lành với Diệp Huyền: "Diệp huynh đừng trách, Lạc huynh cái gì cũng tốt, chỉ có tật sợ gián, hễ nhìn thấy là lòng dạ bồn chồn, tức giận không thôi."
Nói rồi, Thẩm Bình Phong còn không quên ấn Lạc Vân Tiêu ra sau lưng mình.
Ngươi có biết tên đó ra tay tàn độc đến mức nào không hả.
Ngươi mà cũng đòi đánh chết hắn ư? Sợ rằng hắn chưa chết, ngươi đã bị đánh cho gần chết rồi.
