Biên Quan Nguyệt vừa từ Sơn Thành trở về kinh thành.
Nàng năm tư đã có thể thi nghiên cứu sinh với thân phận sinh viên tốt nghiệp, nhưng cảm thấy kiến thức chuyên ngành của mình vẫn chưa học tốt, lại thêm đề tài tự chọn mà Trần Quý Lương bảo nàng chuẩn bị cũng chưa chọn xong. Bởi vậy, nàng định chuẩn bị thêm một năm, sau khi tốt nghiệp sẽ đi thi nghiên cứu sinh.
“Ngươi xem cái này.” Biên Quan Nguyệt đưa tới một phần đề cương luận văn.
Trần Quý Lương nhận lấy xem, tiêu đề luận văn là: 《Cộng hưởng gen âm nhạc địa phương: So sánh và truy nguyên hình thức “một người dẫn, nhiều người họa” trong khúc “Hương La Đới” của Xuyên kịch cao thanh và Hào Ương Ca Ba Du》.
Trần Quý Lương dở khóc dở cười: “Bài văn này của ngươi nếu viết tốt, đều có thể dùng làm luận văn tốt nghiệp thạc sĩ rồi.”
