Lý Quỹ, Lưu Vũ Chu, đám chó săn đầu hàng dị tộc này, đang hoảng loạn lùi về phía sau.
Chu Dịch cầm kiếm tiến đến gần.
Lưu Vũ Chu sợ hãi ngã vật xuống vũng máu của thủ lĩnh Mạt Hạt.
“Thiên sư, ta đã biết lỗi, xin đừng giết ta”
Hắn cúi đầu quỳ xuống đất, đổi sang bộ mặt cầu xin khóc lóc. Lương Sư Đô bên cạnh thấy vậy, quả không hổ là sư huynh đệ, cùng làm chó săn, cùng giỏi diễn kịch.
