“Thần ngu độn.”
Tĩnh Quốc Công cúi đầu rũ mắt, không muốn tham gia vào chuyện này.
Tần Thời Nguyệt phất tay, cho tả hữu lui ra, mới nói: “Tĩnh Công cứ nói, không sao cả. Chỉ là đôi lời trò chuyện riêng tư mà thôi.”
Tĩnh Quốc Công trầm ngâm giây lát, đoạn nói: “Trần Công theo phò tiên vương nhiều năm, lập nên chiến công hiển hách, nay trấn thủ biên cương, phía nam phòng ngự Đại Ly, xứng đáng là trụ cột hộ quốc đệ nhất của triều ta!”
Nói đến đây, Tĩnh Quốc Công hơi dừng lại, tiếp tục nói: “Chỉ là, Hổ Bôn Quân và Long Tương Thiết Kỵ tinh nhuệ của Vũ triều đều nằm trong tay một mình Trần Công, nghe theo hiệu lệnh của y.
