Vệ Uyên lúc này còn chưa hay biết, nhiệm vụ nghiên cứu hậu duệ Hứa gia của hắn đã vén lên bức màn cải thiện thể chất của nhân tộc.
Trong mấy tháng hắn bôn ba ngược xuôi, quốc lực Thanh Minh quốc dần dần thăng tiến, nhưng nhiều phương diện đều gặp phải ít nhiều bình cảnh. Trong đó, bình cảnh lớn nhất chính là số lượng tu sĩ Đạo Cơ không đủ. Thanh Minh hiện có gần bốn vạn tu sĩ Đạo Cơ, song mọi mặt đều cần đến, nên số lượng vẫn còn xa mới đủ, sự thiếu hụt ngày càng lớn.
Dư Tri Chuyết, Từ Hận Thủy, Tôn Vũ, Sừ Hòa, thậm chí cả Phong Thính Vũ đều tìm đến Vệ Uyên để xin người. Vệ Uyên không thể ứng phó, chỉ đành tìm cách giật gấu vá vai, liên tục đối phó. Nhưng đây chẳng phải kế sách lâu dài, bởi vậy Vệ Uyên đã sớm bắt đầu suy tính đối sách.
Muốn có thêm tu sĩ Đạo Cơ, chỉ có thể song song tiến hành, một mặt tiếp tục hạ thấp ngưỡng cửa Đạo Cơ, một mặt khác là tăng cường số lượng tu sĩ Trúc Thể. Đây là chính đạo. Ngoài ra, Từ Hận Thủy còn phát minh ra một tà đạo: Trúc Cơ Đan.
Cái gọi là Trúc Cơ Đan, chẳng phải là đan dược theo ý nghĩa truyền thống giúp đột phá bình cảnh Đạo Cơ, mà là đan phương Từ Hận Thủy nghiên cứu theo tư duy hoàn toàn mới. Nhiều đệ tử thế gia chìm đắm trong việc dùng Ngũ Thạch Tán, Ngũ Thạch Tán có thể mang lại kích thích mãnh liệt, đồng thời sinh ra vô số ảo giác. Nhiều thế gia tử đệ bất tài liền dựa vào thứ này để hiện thực hóa giấc mộng lớn nghịch phạt thương thiên, tru tiên diệt phật.
