Kỷ Quốc.
Tiêu Chi quận, một trăm ba mươi vạn đại quân Kỷ Quốc đồn trú tại đây. Phía trước nữa là Song Hoài quận, cũng là đại bản doanh cuối cùng của phản quân. Sau khi Kỷ quân đại bại phản quân, truy kích đến tận nơi này, Long Quốc Công bỗng nhiên dừng binh, hạ trại tại chỗ, đến nay đã hơn ba tháng.
Ngày hôm đó, trong trung quân đại doanh, vô số mãnh tướng vai u thịt bắp vây quanh một nam tử trông có vẻ nho nhã yếu đuối, đang kịch liệt xin được ra trận.
Nam tử kia lại không ngừng lắc đầu, kiên quyết không cho xuất chiến, lại còn hạ lệnh kéo hai vị tướng quân hăng hái nhất xuống đánh một trận quân côn, đánh cho da tróc thịt bong.
Trong đám tướng quân, kẻ nào kiêu ngạo thì ngấm ngầm lộ sát khí, nhìn nam tử nho nhã chỉ có tu vi Đạo Cơ kia bằng ánh mắt hung tợn. Trong mắt bọn họ, lúc này phản quân chỉ co cụm trong một góc nửa quận, tổng cộng không quá ba mươi vạn người, ai dẫn binh qua cũng có thể dọn dẹp, quả là công lao bất thế, phong thê ấm tử chỉ là chuyện thường.
