"Quả thật... A!" Vệ Uyên bật dậy phắt một cái, kinh ngạc nhìn Trương Sanh.
Trương Sanh bình tĩnh như thường, nói: "Ta tu thành Thiên Hạ Kiếm Trủng, một kiếm tâm thông minh hiếm có trên đời, ở trong Nhân Gian Yên Hỏa của ngươi ngồi một lát, tự nhiên mà nghe được rất nhiều thứ. Ngay cả miếu cũng đã xây xong, ta lại làm sao không biết ngươi là chuyển thế thân của Đại Hoan Hỉ Vương Phật?"
Vệ Uyên chỉ cảm thấy vô số kiếp lôi từ trên trời giáng xuống, đánh cho thức hải của hắn trống rỗng, chẳng còn nhớ gì. Hơn nữa, nàng ngay cả bí mật lớn đến vậy cũng đã nghe thấy, vậy còn điều gì mà nàng không biết nữa?
Trương Sanh thản nhiên nói: "Không cần lo lắng, ngoài chuyện quan trọng nhất, những chuyện khác ta đều không nghe. Nếu không, nghe nhiều mấy chuyện vớ vẩn của ngươi, sớm muộn gì cũng bị ngươi làm cho tức chết."
Vệ Uyên vô cùng chột dạ, chẳng dám tiếp lời.
