Vệ Uyên đứng bên bờ Ninh Thủy, nhìn Kỷ Vương đang đứng ngơ ngác không xa. Vệ Uyên không quen Kỷ Vương, nhưng nhận ra trang phục của Kỷ Vương.
Lúc này, Kỷ Vương dường như không nhìn thấy cảnh vật xung quanh, cũng không nhìn thấy Vệ Uyên ở ngay trước mắt. Vệ Uyên suy tư, biết rằng ngoài mình ra, người khác cũng không nhìn thấy Kỷ Vương.
Trong Chư Giới Phồn Hoa, Hoàng Tuyền động thiên đang khẽ phát sáng, không ngừng truyền sức mạnh cho Vệ Uyên. Giờ phút này, nếu có ai sở hữu toàn tri chi nhãn, ắt sẽ thấy trên đỉnh đầu Vệ Uyên ẩn hiện một đôi mắt đang mở ra. Trong đôi mắt ấy là sóng nước cuồn cuộn đục ngầu, sâu không thấy đáy.
Thông qua đôi mắt này, Vệ Uyên đã nhìn thấy Kỷ Vương.
Vệ Uyên bước tới, đưa tay định chạm vào, nhưng ngón tay lại xuyên qua thân Kỷ Vương, chẳng chạm được gì.
