Hai người đang nói chuyện, bỗng nhiên trong phòng có thêm một thanh niên áo xám, chính là Thương Ngô, y thong dong ngồi xuống, nói: “Các ngươi trò chuyện thật là vui vẻ.”
Vệ Uyên không hề bất ngờ, dù tiên nhân ở ngay trước mặt cũng ngồi yên không động, nói: “Tôn đại nhân chuẩn bị bán đứng lợi ích của Kỷ Quốc, mà ta có qua có lại, đang muốn ban cho Tôn đại nhân những lợi ích tương xứng, để làm hối lộ.”
Thương Ngô khẽ nhíu mày, nói: “Sao ngươi không sợ ta chút nào?”
Vệ Uyên nhàn nhạt nói: “Tiền bối chẳng qua chỉ là một đạo đầu ảnh phân thân hạ xuống, cùng lắm cũng chỉ có thực lực Ngự Cảnh trung kỳ, ta sợ gì? Hẳn là tiền bối cũng sẽ không lấy bổn tôn chân thân ra mạo hiểm. Tiền bối đã đến, tự nhiên là đến để đàm phán điều kiện.”
Thương Ngô khẽ gật đầu, chậm rãi nói: “Không hổ là nhân vật có thể lọt vào mắt xanh của đại nhân. Không sai, lần này ta chính là đến để đàm phán điều kiện với ngươi.”
