Vào buổi chiều, Đoạn Vân vốn đang thu dọn hành lý.
Lần này, hắn thậm chí còn mang thêm hai bộ y phục, bởi lẽ đi gặp phụ mẫu Thẩm Anh là chuyện đại sự, hắn cần ăn vận chỉnh tề một chút.
Thế nhưng đúng lúc này, một làn khói tím lượn lờ bay vào.
Chính là thứ khói tím trong câu thơ "Nhật chiếu hương lô sinh tử yên".
Hắn đâu có đốt hương, khói tím từ đâu mà có?
