Hắn nói với Lạc Thanh Thiền: "Thanh Thiền, muội cũng đừng chỉ nhìn nữa, còn một bát kia, muội uống đi."
Lạc Thanh Thiền từ trong tay áo lấy ra một chiếc khăn tay sạch sẽ, cười nói: "Sư huynh lau miệng đi, nước chè dính trên khóe môi huynh rồi."
Ninh Dịch nhận lấy khăn tay, trên khăn thoảng một mùi hương thanh nhã. Hắn quệt qua loa lên miệng vài cái rồi trả lại cho nàng.
Lạc Thanh Thiền cũng chẳng thấy bẩn, liền cất khăn tay đi. Vật tùy thân của nữ tử lại được nam nhân dùng như vậy, vốn là điều vượt quá lễ nghi, nhưng cả Ninh Dịch và Lạc Thanh Thiền đều không bận tâm.
Nàng ngồi đối diện Ninh Dịch, vén tay áo lên, để lộ đôi cổ tay trắng ngần thon thả, cầm muỗng gỗ nhẹ nhàng khuấy. Nàng không hào sảng như Ninh Dịch, mà ăn từng ngụm nhỏ, tư thái đoan trang thanh nhã, vừa nhìn đã biết là tiểu thư khuê các.
