Ngô Thanh Quan con ngươi co rút lại, vô thức phóng thần thức dò xét kỹ lưỡng, sau khi xác nhận không sai, hắn không khỏi vỗ tay cười lớn:
“Tốt! Tốt! Ngô thị ta có người kế tục rồi!”
Hắn bước nhanh xuống bậc thang, đến trước mặt đứa bé trai, nét mặt ôn hòa:
“Hài tử, ngươi tên gì, mẫu thân ngươi là ai?”
Đứa bé trai lại che chở các đệ đệ muội muội sau lưng, cảnh giác nhìn hắn:
