Hắn không vội vàng đi sâu tìm hiểu thêm biến hóa của ngoại cảnh, ngẩng đầu nhìn sắc trời.
Mặt trời mọc ở phương đông, ráng sớm dần nhuộm cả khu rừng.
“Thời thần cũng đã đến, nên khởi hành đến Khô Thiền Tự, xem thử dị bảo kia thế nào.”
Thu hồi ánh mắt, Trần Thanh đứng thẳng người, thu liễm toàn bộ khí tức, lập tức trông như người thường.
“Trương Tán và Lí Phi kia, nói là sẽ thu thập tình báo rồi đưa tới, nhưng đến giờ vẫn bặt vô âm tín, không biết là lâm trận bỏ chạy, hay đã xảy ra chuyện gì ngoài ý muốn?”
