Thống lĩnh đại nội thị vệ nghe thấy tiếng của Yến Hoàng, tâm trạng hoảng loạn của y mới dần bình ổn lại.
Y vội vàng thu đao vào vỏ, rồi cung kính nói với bóng người cách đó không xa: “Bệ hạ, vi thần nghe ngự thư phòng có tiếng động, thấy Toàn công công ngã vật ra ngoài cửa, còn tưởng có kẻ muốn hành thích bệ hạ, nên mới hoảng loạn mang đao xông vào, xin bệ hạ thứ tội…”
“Hừ!”
Yến Hoàng hừ lạnh một tiếng, rồi nghiêm giọng nói: “Toàn công công đáng chết, đang làm nhiệm vụ mà lại dám ngủ gật! Ngươi lôi y xuống, xử tử ngay lập tức!”
Thống lĩnh đại nội thị vệ sững sờ, không thể tin nổi ngẩng đầu lên, vừa vặn đối diện với ánh mắt đầy uy nghiêm của Yến Hoàng, trong lòng lập tức lạnh lẽo, rồi vội vàng cúi đầu cung kính nói: “Vâng! Vi thần tuân chỉ…”
