TRUYỆN FULL

[Dịch] Nếu Bệ Hạ Không Giảng Đạo Lý, Vi Thần Cũng Hiểu Sơ Quyền Cước

Chương 229: Tổ tông đích thân chọn, ắt là hàng cực phẩm!

Việc khiến y hối hận nhất đời này, chính là mang theo nữ nhi bảo bối này ra ngoài... Thật ra, với thân phận là gia chủ Lý gia, phần lớn sản nghiệp của Lý gia đều phát triển ở Giang Nam! Đây cũng được xem là biểu hiện quan trọng cho thấy Lý gia bọn họ tránh xa trung tâm quyền lực! Lần này Lý Nhật Sơn vào kinh cũng có mục đích của riêng mình! Nhưng biết làm sao được, y đã có tuổi, lại chỉ có một nữ nhi duy nhất, về già mới có mụn con gái, khiến y yêu chiều nữ nhi này hết mực! Cho nên không thể từ chối lời thỉnh cầu nhiều lần của Lý Niệm Sơ, nói là muốn đến kinh đô để mở mang tầm mắt, đầu óc y nóng lên, bèn mang Lý Niệm Sơ đến kinh đô... Nhưng ngay cả Lý Nhật Sơn cũng không ngờ rằng, ngay dưới chân Thiên tử này, lại xảy ra chuyện nữ nhi của mình bị người ta lừa đi mất! Điều vô lý nhất là lại được Ninh Phàm cứu! Thiếu nữ tuổi xuân thì, Lý Nhật Sơn quá hiểu nữ nhi của mình, đây đâu phải là cảm tạ ân cứu mạng? Rõ ràng là nữ nhi của mình đã thầm thương trộm nhớ tên Ninh Phàm khuấy đảo thị phi này rồi! Vì vậy, Lý Nhật Sơn luôn không cho Lý Niệm Sơ tiếp tục tiếp xúc với Ninh Phàm... Nhưng bây giờ... thân thể của nữ nhi bảo bối đã bị Ninh Phàm nhìn thấy hết rồi! Tính cách của Lý Niệm Sơ giống hệt y, đều là loại quật cường! Chỉ mềm không cứng! Đối với chuyện mình đã nhận định, thì một lòng một dạ phải có được! Lý Nhật Sơn càng can thiệp, Lý Niệm Sơ lại càng làm ngược lại... Lý Nhật Sơn nhìn bộ dạng này của nữ nhi nhà mình, y có phản đối nàng tiếp xúc với Ninh Phàm nữa thì e cũng vô dụng! Nghĩ đến đây, Lý Nhật Sơn không khỏi thở dài một hơi: “Haiz, đúng là nghiệt ngã mà...”

“Thôi bỏ đi, Lý quản gia, ngươi đi lấy cây Nhân sâm vương trăm năm tuổi của ta mang đến cho Ninh công tử...”

Mà Lý Niệm Sơ đến nhìn cũng không thèm nhìn lão phụ thân vất vả ngược xuôi này, mà lại giống như một con tiểu miêu ngoan ngoãn nép bên cạnh Ninh Phàm, trong mắt tràn đầy lo lắng! Cảnh tượng này khiến Lý Nhật Sơn trong lòng chua xót! Một lát sau, Ninh Phàm cuối cùng cũng từ từ mở mắt, chỉ có điều, do nội lực tiêu hao quá độ, sắc mặt hắn vẫn còn rất tái nhợt... Nhưng cũng không sao, nghỉ ngơi một đêm là gần như ổn cả! Cũng coi như trong họa có phúc! Lần này sử dụng nội lực quá độ, Ninh Phàm cảm thấy kinh mạch của mình dường như trở nên cường tráng hơn! Mà khi Ninh Phàm mở mắt ra, đập vào mắt chính là khuôn mặt trái xoan trắng nõn nà, non mịn đầy lo âu của Lý Niệm Sơ! “Hửm, Lý cô nương, sao cô nương không đi nghỉ ngơi?”

Ninh Phàm ngơ ngác nhìn Lý Niệm Sơ, vừa nghĩ đến tiểu bạch hổ mới thấy ban nãy, dù cho da mặt Ninh Phàm có dày đến đâu cũng có chút ửng hồng... Lý Niệm Sơ thấy Ninh Phàm có vẻ xa cách, hốc mắt đột nhiên đỏ hoe! “Ninh ca ca, huynh ghét ta đến vậy sao?”

Lý Niệm Sơ nhìn Ninh Phàm một hồi lâu, đột nhiên thốt ra một câu.

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất