“Kẻ đứng sau ta, chính là Thái tử....”
Dương Thiên Bá khó nhọc thốt ra mấy chữ này, rồi trong lòng bỗng cảm thấy không còn gánh nặng! Dù sao, phản bội một lần, cùng phản bội trăm lần nào có khác gì nhau...
Ninh Phàm liếc nhìn Giang Thủy Hàn đang đứng sau lưng, miệng y có thể nhét vừa cả một quả trứng gà, ngữ khí khá bất đắc dĩ nói: “Đừng ngẩn người nữa, giờ muốn chạy cũng không kịp rồi, mau ghi lại đi...”
Biểu cảm của Giang Thủy Hàn lúc này còn khó coi hơn cả khóc, y thực sự không muốn biết chút nào! Đợi ta ra ngoài, ngươi nói lại có được không... Chỉ là, giờ nói gì cũng đã muộn rồi...
Sau đó, Dương Thiên Bá lần lượt khai ra những chuyện của Thái tử, Giang Thủy Hàn càng ghi chép, càng kinh hãi... Hóa ra, Điện hạ mượn tay Phụ Nhân Đường, ở dân gian lừa gạt các thiếu nữ tuổi cập kê, bí mật đưa vào cung, từ đó thỏa mãn thú tính của mình... Mà những cô gái đã vào cung, không ai ngoại lệ còn sống sót trở ra... Nhiều năm như vậy, số người bị Điện hạ hãm hại, căn bản đếm không xuể...
