Ninh Phàm mắt sáng rực, rồi nhanh chóng rút dao găm bên hông, cẩn thận rạch đường chỉ dọc theo mép túi thơm, sau đó đưa hai ngón tay từ từ luồn sâu vào trong dò tìm... Chốc lát sau, Ninh Phàm khẽ nhướng mày, dường như quả thật đã tìm thấy thứ gì đó! Hắn khẽ dùng sức, một mảnh giấy nhỏ chợt hiện ra trong tay... Trên đó không có gì khác, chỉ viết một bài thơ...
"Một sợi tương tư cắt mộng dài,
Cắt hoài ý dịu chớ lãng quên.
An tâm tĩnh đợi lời xa xăm,
Cảnh đẹp tương phùng niệm tận tàng..."
