TRUYỆN FULL

[Dịch] Nếu Bệ Hạ Không Giảng Đạo Lý, Vi Thần Cũng Hiểu Sơ Quyền Cước

Chương 495: Ninh Phàm được ban hôn

"Trẫm không có tiền!"

Yến Hoàng "bốp" một tiếng, nện mạnh công văn trong tay xuống bàn! Quần thần bá quan đều sững sờ, ai nấy đều mang vẻ mặt ngơ ngác. Chẳng phải đang bàn chuyện chiến sự sao? Cớ sao lại dính dáng đến tiền bạc? Yến Hoàng cũng nhận ra mình thất thố, bèn khẽ ho khan hai tiếng, vờ như không có chuyện gì xảy ra. Ninh lão gia tử và Ninh Vĩnh Giang vừa rồi đã tỉnh táo lại, nghe tôn nhi và nhi tử của mình lợi hại như vậy, khóe miệng cả hai sắp nhếch đến tận mang tai!

Đúng lúc này, các Ngự Sử ngôn quan xung quanh lại bắt đầu không yên phận. Mấy tân nhân của Ngự Sử Đài tuổi còn rất trẻ, hoàn toàn không để ý đến ánh mắt của người xung quanh, dứt khoát đứng ra, rồi với vẻ mặt đại nghĩa lẫm liệt tâu với Yến Hoàng: "Bệ hạ, Ninh Phàm tuy có công, nhưng tội lại càng nặng hơn! Người ban cho Ninh gia quyền lực quá lớn, chỉ cần sơ sẩy một chút sẽ dẫn đến giang sơn nghiêng đổ, nghịch tặc mưu quyền!" Bá quan xung quanh nghe vậy, đều dùng ánh mắt nhìn kẻ ngốc mà kinh ngạc nhìn mấy tân nhân kia, ánh mắt như thể đang nói: "Trời ạ, huynh đệ ngươi dũng mãnh vậy sao?" Ninh lão gia tử và Ninh Vĩnh Giang thì coi như chúng đang sủa bậy, hoàn toàn không để tâm, dường như chẳng liên quan gì đến hai người.

Yến Hoàng nghe vậy, nhướn mày, rồi dùng giọng điệu có phần chất vấn nói: "Ý các ngươi là những công lao mà Ninh Phàm lập được đều là trò vô bổ, lần này, trẫm không những không nên thưởng cho hắn, mà còn phải trọng phạt hắn mới đúng sao?" Các ngôn quan dưới đài nghe vậy, lập tức mừng rỡ ra mặt, người nào người nấy đều gật đầu lia lịa! Trước đây, cả nhà Ngự Sử đại phu Phương Trường đã chết trong tay Ninh Phàm, bởi vậy những ngôn quan của Ngự Sử Đài này, chỉ cần chớp được thời cơ là sẽ gào thét cắn loạn Ninh Phàm.

Ai ngờ, Yến Hoàng nghe vậy lại cười lạnh một tiếng, sau đó trong mắt sát khí ngùn ngụt, trực tiếp hất bay tất cả tấu chương bên cạnh xuống đất, sắc mặt càng thêm khó coi mà giận dữ mắng: "Hủ nho, độc phu! Các ngươi kẻ nào kẻ nấy chỉ biết cả ngày sủa bậy, chưa bao giờ nghĩ đến gian khổ của nhi lang Đại Yến ta trên chiến trường đầu rơi máu chảy. "Nếu các ngươi có thể, vậy khi xưa trẫm nói muốn công phạt Oa quốc, sao các ngươi không biết đứng ra hiến kế?”

Chương này chỉ có thể đọc trên ứng dụng di động

Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.

Tải ứng dụng ngay

Tải xuống trênApp Store
Tải xuống trênGoogle Play

* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

QR code

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng

Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất