Sau không biết bao nhiêu năm.
Trên một sườn đồi nhỏ.
"Trời ạ! Lại muốn gả bổn cô nương cho một tên xấu xí mặt như ếch lớn." Thiếu nữ vừa đi vừa đá cỏ dại, hòn đá ven đường, ngay cả thỏ rừng chạy ngang qua cũng bị nàng đá một cước.
Thấy con ếch lớn chạy tới, nàng càng đạp mạnh lên nó một cước.
Nàng đắc ý nói: "May mà bổn cô nương thông minh, thu dọn hành lý chạy trốn ngay trong đêm. Liễu gia đáng chết, bổn cô nương muốn xông pha giang hồ, sẽ không phụng bồi đâu, muốn gả thì tự đi mà gả!" Thiếu nữ vừa đi, đi mệt thì ngồi xuống bên dòng suối, nhìn khuôn mặt phản chiếu dưới nước, càng nhìn càng thích, càng nhìn càng tự luyến.
