Thẩm Nghiễn chắp tay đáp:
“Là những điều ta ngộ ra trước lúc lâm chung. Đối với người khác thì hầu như vô dụng, nhưng nếu có kẻ giống ta, ngộ ra được một ‘bổn mệnh tự’ sai lệch, biết đâu lại là một sự trợ giúp?”
“Ta hiểu rồi. Ta cho ngươi thời gian. Sau đó, có cần giúp gì không?”
Đã là giúp người, đương nhiên có thể giúp một tay.
Coi thường gã này là một chuyện, giúp y lưu lại một phần thiện đức lại là chuyện khác.
