Lão khất cái khoác trên mình bộ hoa phục bị máu chó đen thấm đẫm, ngẩn ngơ đứng tại chỗ.
Lão không biết giờ nên tiếp tục thử, hay quay về cầu xin vị tiên sinh kia? Cầu người ta giơ cao đánh khẽ, nối lại một tia một sợi duyên pháp đã đứt đoạn hoàn toàn của mình?
Chỉ là, vừa rồi đã mất mặt lớn, quay đầu lại còn bỏ qua lời người ta nhắc nhở nhiều lần, nay đến bước đường này, lại muốn mặt dày quay lại, lão thật sự không thể cất bước.
Dù sao đây đã không còn là chuyện mất mặt tầm thường nữa rồi.
Đừng thấy lão ngày thường luôn lấy bộ dạng khất cái mà gặp người, dường như chẳng hề để tâm đến dung mạo của mình.
