Y nghiêm túc xem xét Vương Thừa Tự trước mắt, một lát sau mới nói một câu:
“Cái tài ăn nói lanh lợi này đúng là tiến bộ không ít. Người đâu, cho tên tiểu tử thối này một con ngựa, ta đưa hắn về.”
Công tử áo gấm vội vàng giơ tay ngăn lại: “Nhị thúc khoan đã, chất nhi có mang theo tọa kỵ, mà còn là một con cực phẩm đấy!”
Y nhướng mày nói:
“Tên khốn nhà ngươi chẳng lẽ định cưỡi con lừa nát đó sao? Mặt mũi của Lang Nha Vương thị chúng ta, ngươi còn thấy vứt đi chưa đủ hay sao?”
