Dõi mắt nhìn theo Đỗ Uyên rời đi, Thôi Thật Lục vô cùng kinh hỉ nhìn vò rượu trong tay.
Hắn là đích trưởng tử của Thanh Hà Thôi thị, cao quý bậc nhất trong số những kẻ cao quý, hai mươi năm qua, bảo vật nào mà hắn chưa từng thấy? Mỹ nhân nào mà hắn chưa từng gặp?
Nhưng vô số bảo vật hắn từng thấy, vô số mỹ nhân hắn từng gặp, cộng lại cũng chẳng đẹp bằng một nửa vò rượu hạ lễ trước mắt này!
“Tiên gia chi vật, tuyệt đối là tiên gia chi vật! Đồ tốt!”
Huống hồ chưa nói đến mã ngoài này, chỉ riêng cảnh tượng vị tiên sinh kia từ hư không lấy ra vật này, hắn đã dám chắc thứ này tuyệt đối không phải phàm phẩm!
