Mấy gã quân lính nghe vậy thì phá lên cười, chỉ cho là cuồng đồ từ đâu tới, dám ở trước mặt bọn họ mà la lối làm càn.
Tuy bọn họ cũng lờ mờ đoán được, dị tượng khiến cả bầu trời đột nhiên tối sầm vừa rồi tuyệt không phải chuyện tầm thường, đa phần là thứ không dễ chọc vào.
Thế nhưng ngươi, một kẻ lạ mặt vô danh tiểu tốt, dựa vào đâu mà chạy tới đây nói rằng cả một quân doanh lớn như vậy của bọn họ cũng không đối phó nổi, thậm chí còn khoác lác rằng mình có thể dàn xếp?
Chẳng lẽ bao nhiêu quý nhân mang công danh, bao nhiêu huynh đệ vào sinh ra tử trong doanh trại đều là phường ăn hại cả hay sao?
Thật là nực cười đến cùng cực!
