"Tặc!"
Là tặc chứ không phải phỉ, tặc đến còn có thể đánh trả, chứ phỉ đến thì chỉ có nước tứ tán tháo chạy.
Nghe thấy chữ "tặc", dân đói trong khu tụ tập cũng lê những bước chân phù thũng, vơ lấy mọi thứ có thể dùng làm vũ khí trong tầm tay, tập hợp lại, đối đầu với nhóm người của nam nhân.
Bọn họ không nói gì, vừa vì không còn sức để nói, vừa biết rằng trong tình huống này, lời nói cũng vô dụng.
Không ai chịu từ bỏ lương thực để sống sót, nếu đã vậy, đây chỉ có thể là một trận tử chiến.
