Đạo nhân cứng đờ tại chỗ, không thể động đậy.
Thứ lợi hại là người từng nắm giữ vật này năm xưa, chứ không phải do bản thân vật này lợi hại?!
Đạo nhân tự giễu kéo khóe miệng, một tiếng cười khổ tràn qua khóe mày – cuối cùng y cũng đã chấp nhận đạo lý này.
Bởi y nhớ rõ, khi sư phụ truyền cho y pháp bảo này, người từng nói rằng, vật này tuy từng giam cầm thần ngưu, nhưng đó chỉ là một phần lý lịch hào nhoáng, dùng để khoe khoang thì không sao, song tuyệt đối đừng thật sự coi nó là căn cơ.
Bằng không, hại người hại mình, hối hận đã muộn!
