Vịn vào thanh kiếm cũ rỉ sét, Đỗ Uyên rời khỏi Hà Tây huyện, hướng về kinh đô.
Có sơn ấn của bằng hữu, thủy ấn của Tiểu Miêu, Đỗ Uyên đi đường tuy vừa đi vừa nghỉ nhưng cũng không hề chậm.
Chỉ mất ba ngày đã trông thấy kinh đô của triều đình này!
Xung quanh kinh đô toàn là bình nguyên, từ xa nhìn lại đã có thể thấy được.
Đây không phải cố đô của tiền triều, mà là sau khi thái tổ đương triều định quốc đã dời đô về phương nam, xây dựng nên.
