Các nha dịch, võ hầu xung quanh, từng người một đều kinh hồn bạt vía, hai chân mềm nhũn, đến thở mạnh cũng không dám.
Bọn họ sợ hãi hai vị cường giả đỉnh cấp trước mắt sẽ lập tức trở mặt, đại chiến một trận, khi ấy chiến hỏa lan tràn, những kẻ nhỏ bé không đáng kể như bọn họ, e rằng đến xương cốt cũng chẳng còn, chỉ đành oan uổng trở thành kẻ bị vạ lây.
Ngay cả vị văn sĩ vẫn luôn đặt niềm tin cực lớn vào Đỗ Uyên, thầm tin chắc hắn có thể ổn định cục diện, giờ phút này cũng không khỏi lo lắng trong lòng.
Y cố nhiên tin tưởng năng lực của Đỗ Uyên, cho rằng hắn có thể áp chế được Tà túy này, nhưng nếu thật sự động thủ, những thân phận nhỏ bé như bọn họ, liệu có thể toàn thân trở ra trong cuộc tranh đấu cấp bậc này hay không, y quả thực không có chút nào nắm chắc.
Không phải không tin vào bản lĩnh của Đỗ Uyên, mà thật sự là sức mình tới đâu, tự mình rõ nhất.
