“Các ngươi!”
Tạ Vô Tửu lòng lạnh toát, gần như ngay khoảnh khắc trọng quyền chạm vào thân thể, gã chợt tế ra một chiếc lá xanh, lá xanh bành trướng lớn dần, bao bọc lấy gã mà độn thoát.
Tốc độ nhanh như sấm sét.
“Ầm ầm ầm!”
Trọng quyền của hồng y thiên quân phủ xuống một mảng bóng tối lớn, tựa như ngọn núi lướt qua thân thể Tạ Vô Tửu, pháp lực cuồng bạo nghiền nát nhục thân của gã, nguyên anh may mắn thoát được, song cũng trọng thương, suy yếu không gượng dậy nổi.
