La lỵ váy hồng da thịt như ngọc, chạm vào vừa trơn vừa mềm, gương mặt bầu bĩnh đáng yêu, đôi mắt đẹp tựa hoa đào, muốn từ chối lại thôi.
Trong vẻ đáng yêu lại ẩn chứa nét quyến rũ, khiến người ta rung động.
"Ha ha ha! Tốt, ta giúp ngươi tu hành!"
Diệp Bất Phàm cười lớn, ôm ngang nàng lên, nhẹ nhàng đặt xuống giường phấn.
Tháo đôi hài thêu, để lộ tất lụa trắng, tuột tất lụa ra, bắp chân thon dài, gót ngọc nhỏ nhắn xinh xắn, khẽ nắm trong tay, tựa như đang nâng một viên ngọc ấm.
