Trong phút chốc, không khí trên núi trở nên kỳ quái.
Nhưng ngay sau đó, các yêu tộc kinh ngạc phát hiện sắc xanh lục trên người Diệp Bất Phàm đã biến mất. Thay vào đó là sự dao động của pháp tắc cuồn cuộn, nhanh chóng ngưng tụ lại từ trạng thái lỏng lẻo rồi chìm vào cơ thể. Mà khí tức của Diệp Bất Phàm lại càng lúc càng mạnh.
“Không sao rồi ư?” Kim Bất Lương thở phào một hơi, có chút không hiểu.
“Dấu hiệu trúng độc của hắn không phải giả vờ, là thật, nay triệu chứng độc đã biến mất, lại có dấu hiệu đột phá, chuyện này…” Trong đôi mắt to như chuông đồng của Toan Nghê Tiên Quân loé lên vẻ khác thường. Dù với kiến thức của lão cũng không thể nhìn thấu rốt cuộc trong cơ thể Diệp Bất Phàm đã xảy ra chuyện gì.
“Nhân tộc đột phá Hợp Thể cảnh cần thời gian rất dài, e rằng phải hơn một tháng… Hửm?” Long Hoàng gật đầu, rồi ánh mắt chợt ngưng lại.
