Sáng sớm tinh mơ, Lâm Thâm nghe rõ mồn một tiếng nuốt nước bọt của Điền Tùng Kiệt.
Đối phương đứng sát bên cạnh hắn, cánh tay gần như chạm vào nhau, mà đôi mắt của Điền Tùng Kiệt như phát ra kim quang, chăm chú nhìn Chìa khóa vạn năng trong tay Lâm Thâm.
Lâm Thâm muốn nói điều gì đó, nhưng sau khi suy nghĩ lại thôi.
Với trạng thái hiện tại của Điền Tùng Kiệt, e rằng có nói gì thì nhất thời hắn cũng không nghe lọt tai.
Lâm Thâm cắm chìa khóa vào ổ, nhẹ nhàng xoay hai vòng, ánh mắt của Điền Tùng Kiệt cũng dán chặt vào từng động tác của hắn, còn vô thức cúi người xuống, ghé sát vào quan sát.
