"Có chuyện gì xảy ra sao?" Giọng nói ôn hòa của Hàn Chấn Vũ đột ngột vang lên ngoài cửa, Nghiêm Phi giật mình đến thẳng cả lưng.
Nàng nuốt một ngụm nước bọt, quay đầu nhìn lại, trong tầm mắt mờ ảo vẫn là gương mặt tươi cười hòa nhã ấy.
"Là bữa tối không hợp khẩu vị? Hay có món nào kiêng kỵ mà hạ nhân không chú ý tới?"
Hàn Chấn Vũ vẫn giữ vẻ mặt như thường, bước vào trong hai bước, "Nếu vậy, mong các vị đừng quá bận tâm mà cứ trực tiếp nói ra, lần sau ta nhất định sẽ dặn dò bọn họ chú ý hơn."
Nghiêm Phi rụt hai tay trước ngực, chột dạ liếc nhìn cảnh tượng thê thảm trên bàn ăn cạnh cửa sổ, "Không... không có gì."
