Lục Trường Sinh cười cười, không đáp lời.
Hắn biết nàng đêm khuya đến thăm, chắc chắn không phải để khen ngợi mình.
Quả nhiên.
Một lát sau, ánh mắt Tần Nhược Băng sâu thẳm, khẽ thở dài một tiếng:
“Ta phải đi rồi, đến Đế Đô, ngày mai sẽ đi.”
Lục Trường Sinh cười cười, không đáp lời.
Hắn biết nàng đêm khuya đến thăm, chắc chắn không phải để khen ngợi mình.
Quả nhiên.
Một lát sau, ánh mắt Tần Nhược Băng sâu thẳm, khẽ thở dài một tiếng:
“Ta phải đi rồi, đến Đế Đô, ngày mai sẽ đi.”
Để có trải nghiệm đọc truyện tốt nhất, vui lòng tải xuống ứng dụng của chúng tôi để tiếp tục đọc chương này cùng với nhiều tính năng độc quyền khác.
* Ứng dụng miễn phí, không chứa quảng cáo

Quét mã QR để tải xuống ứng dụng
Trải nghiệm đọc truyện tốt nhất