"Giết đi."
Lục Trường Sinh sắc mặt bình thản như nước.
Đối với kẻ phản bội, hắn không hề có chút lòng dạ mềm yếu nào.
Hơn nữa, trong lời nói của kẻ này, e rằng chỉ có một phần thật, phần lớn là thấy Tần Nhược Băng sắp gặp họa nên mới quay sang đầu quân cho kẻ khác.
Loại kẻ ăn cây táo rào cây sung này, giữ lại chỉ tổ tốn cơm.
