“Ầm ầm...”
Trong chớp mắt, công kích của đôi bên chợt va chạm, tiếng nổ vang dội thấu tận mây xanh.
Khí cương tứ tán bắn ra khắp bốn phía, cuốn lên ngàn tầng khói mây, tựa như ngay cả hư không cũng sắp vỡ vụn.
Dưới một đòn này, hai vị Yêu Thánh sắc mặt trắng bệch, yêu thân bất giác lùi lại phía sau, mãi đến khi lùi xa mấy trăm trượng mới dừng lại giữa hư không.
Lục Trường Sinh vẫn sừng sững tại chỗ, tựa như một ngọn núi cao ngất, khó lay chuyển dù chỉ một ly, quanh thân tản ra một luồng khí tức cực kỳ bá liệt.
