Trần Ngôn bật cười.
Hắn biết, Triệu Sơn Hà có thể nói với hắn những lời này, ấy là chỉ có huynh đệ, bằng hữu thật lòng mới nói ra.
"Ngươi nghĩ nhiều rồi, ta không phải đến để ve vãn nữ minh tinh, ta thật sự có việc đến đoàn làm phim đó, có chính sự cần bàn bạc với Lâm Tiện Vũ – ta quen nàng, đã hẹn trước rồi."
Triệu Sơn Hà sững sờ, bỗng trong lòng khẽ động, cười nói: "Ca, huynh không phải là tìm Lâm Tiện Vũ, định cùng nàng hợp tác làm hạng mục từ thiện nào đó chứ?"
Trần Ngôn bật cười...
