Trần Ngôn quỳ ngồi bên cạnh con mèo trắng lớn.
Cảm xúc của nó trông khá ổn định, mặc cho tay Trần Ngôn vuốt ve phần bụng mềm mại của nó. Lúc này Trần Ngôn mới phát hiện, bộ lông của con vật này trông thì trắng như tuyết và mềm mại, nhưng sờ vào lại rất cứng, hệt như bàn chải lông cứng.
Mà ở vị trí dưới bụng bên trái đã có một vết rách, hẳn là bị răng nanh của Liệp Thú đâm thủng.
Vết thương hở ra như miệng cá, da thịt xung quanh lật lên, máu tươi rỉ ra không ngừng.
Trần Ngôn nhíu chặt mày.
