Trần Ngôn cười đáp.
Lục Tư Tư híp mắt lại: "Sao ngươi lại rành chuyện này thế?"
"Ta có một người bạn học tên Hồ Thượng Khả, gã đó chính là một tên liếm cẩu, hơn nữa còn là cực phẩm trong loài chó."
Lục Tư Tư bật cười, nhưng nàng cúi đầu nghiêm túc suy nghĩ rồi nói: "Thật ra lòng chân thành có thể lay động lòng người, nhưng phải có một tiền đề: Ta cũng thích ngươi.
Ta thích ngươi, ngươi chân thành với ta, ta mới cảm động. Nếu ta không thích ngươi, mà ngươi lại chân thành với ta, lần đầu tiên ta sẽ lịch sự từ chối, nhưng vẫn tôn trọng và cảm ơn. Lần thứ hai, ta sẽ giữ thể diện mà từ chối. Đến lần thứ ba, có thể ngoài mặt ta không biểu lộ gì, nhưng trong lòng sẽ thấy kẻ này có bệnh."
