Chỉ một bữa cơm này, đã khiến Triệu Sơn Hà hoàn toàn bị chinh phục.
“Nàng thật sự, quá đỗi không dễ dàng…” Triệu Sơn Hà nói lời này, điếu thuốc kẹp giữa ngón tay gã cũng run rẩy.
Trần Ngôn cố gắng giữ vẻ mặt nghiêm túc, không để mình bật cười thành tiếng.
Kết quả đương nhiên là, tình cảm anh hùng trong lòng Triệu Sơn Hà lúc ấy trỗi dậy mãnh liệt, gã trực tiếp lấy đi màn thầu của cô nương, đẩy bốn món một canh đến trước mặt nàng, còn giật lấy thẻ ăn của nàng chạy đến quầy nạp thêm hai ngàn.
Sau đó, một lần cô nương đi làm thêm, xảy ra chút ngoài ý muốn, khi ra ngoài phát truyền đơn, chẳng biết nàng đã đi đâu.
