“…” Sở Khả Khanh nhìn Trần Ngôn thật sâu: “Được!”
Trần Ngôn ngoảnh đầu nhìn Sở Khả Khanh, vẻ nghiêm nghị trên mặt chợt tan biến, hắn chậm rãi cất lời: “Khả Khanh.”
“Hửm?” Toàn thân Sở Khả Khanh khẽ run lên, Trần Ngôn đột nhiên thay đổi cách xưng hô khiến trong lòng nàng dâng lên vài phần vui sướng.
“Đừng tò mò.” Trần Ngôn nghiêm túc dặn dò.
“…”
