Trần Ngôn nghĩ ngợi rồi lại hỏi: "Ngươi cũng quen biết nãi nãi của ta. Ngươi chưa từng hỏi bà sao?"
"Ta chỉ là một yêu hồ trốn khỏi vực giới mà thôi. Có duyên ở thế giới này được diện kiến vị Quỷ Tộc Tôn Giả đại nhân, nào có tư cách hỏi han bà về bí mật to lớn như vậy." Hữu Tô Di lắc đầu, nhìn Trần Ngôn thật sâu.
Trong lòng thầm nghĩ, tên nhóc nhà ngươi là cháu trai của bà ấy, sao không tự mình đi mà hỏi?
"Vậy ngươi làm sao mà quen biết nãi nãi của ta?" Trần Ngôn cười nói: "Hơn nữa nghe nói ngươi lại còn gọi bà một tiếng Thuận Anh tỷ?"
"Cách xưng hô đó, chẳng qua là diễn kịch trước mặt phàm nhân mà thôi." Hữu Tô Di đảo mắt: "Hôm đó có người ngoài ở đó, nàng dâu Tôn Thần của ta, còn có hai đứa con cháu Hà gia chở ta ra ngoài, đều ở bên cạnh diện kiến Tôn Giả.
