Ngày hai mươi tám tháng một, thứ ba. Hai mươi chín tháng Chạp âm lịch, đêm Giao thừa.
Sáng sớm, Trần Ngôn đã dậy từ rất sớm – buổi sáng hắn có việc quan trọng cần làm.
Vừa dậy rửa mặt, hắn đã thấy Lục Tư Tư thò đầu ra khỏi phòng.
Nàng hôm nay dậy sớm hơn thường lệ, ăn mặc cũng chỉnh tề, trên người khoác một chiếc áo phao trắng mà Trần Ngôn chưa từng thấy, bên trong là chiếc áo len kẻ ô – có lẽ là y phục mới nàng mang đến.
“Đợi một lát, ta vừa rửa mặt xong, lát nữa sẽ làm bữa sáng.” Trần Ngôn miệng còn đầy bọt kem đánh răng, nói không rõ lời với Lục Tư Tư: “Ngươi cứ vào bếp rót chút nước uống trước đi.”
