Cô bé chỉ lên bầu trời của thế giới này, rồi lại chỉ xuống mặt đất.
“Mọi ký ức của ta đều bắt đầu từ khi ta ở thế giới này. Dường như ta vừa mở mắt ra đã ở trong thế giới này. Ta thậm chí từng hoài nghi, liệu ta có phải sinh ra ở thế giới này hay không.
Nhưng ký ức còn sót lại của ta lại cho ta biết, đây là một thế giới không có nguyên khí, tu vi của ta tuyệt đối không thể nào tăng tiến ở nơi này được!
Cho nên ta chắc chắn là từ nơi nào đó bên ngoài tới, ta còn biết nhiều bản lĩnh tu hành như vậy, lại từng có một sư phụ… Vậy nên ta chắc chắn không phải sinh ra ở thế giới gương này!”
Trần Ngôn trầm ngâm một lát, hỏi: “Ngươi… chưa từng thử rời khỏi đây, đi đến thế giới bên ngoài sao?”
