“Khâu thử luyện cuối cùng — rút thăm người hiến tế!”
Giọng điệu vốn máy móc cứng nhắc của khôi lỗi áo trắng, giờ phút này lại dường như mang thêm vài phần quái dị.
“Chư vị khách nhân đến bí cảnh, đã nhận được sự khoản đãi nhiệt tình, phục vụ chu đáo của bọn ta, hơn nữa tại đây còn có được trải nghiệm thử luyện tuyệt vời — điều quan trọng nhất là, các ngươi còn có thể từ nơi đây nhận được một phần trân bảo mà các ngươi hằng mơ ước!
Tất cả những điều này đều phải nhờ vào sự hào phóng của chủ nhân bí cảnh!
Nhận ân huệ của người, chẳng lẽ không nên có sự báo đáp sao?”
