Sau khi chặt cây được nửa ngày, trên người hắn đã đổ một ít mồ hôi, nhưng dưới sự xâm thực của luồng gió lạnh lẽo âm u khắp nơi trong rừng, lưng hắn lạnh buốt, chỉ có vùng ngực bụng là còn hơi ấm.
Hơn nữa, đôi tay nắm chặt rìu, lạnh đến đau buốt!
Đói, khát, lạnh!
Trần Ngôn đã mấy lần không kìm được mà đưa mắt nhìn về phía dòng suối đóng băng ở đằng xa, chiếc lưỡi khô khốc vô thức liếm đôi môi cũng khô khốc.
Song hắn không mù quáng chạy tới phá băng uống nước, mà kiên nhẫn quan sát một lát.
